TIN TỨC
Bạn là một người thích xem phim, bạn xem gần như tất cả các thể loại từ cổ chí kim thuở sơ khai vũ trụ đến phim hành động võ thuật rồi cả kinh dị…
Xem phim chắc rằng cũng có những cảm xúc hỉ nộ ái ố theo từng vai diễn của các nhân vật, và tất cả những cung bậc đó đạo diễn cố tình làm để đánh vào tâm lý tò mò và ước mơ của các bạn: tò mò về diễn biến nhân vật chính, ước mơ một kết phim có hậu, để phải theo dõi đến tận cùng mới thỏa mãn tâm trí.
Nếu ví đời bạn như một bộ phim dài tập thì sao nhỉ? Tạm gọi nó là phim Đời. Bạn có đang là đạo diễn kiêm diễn viên chính, đưa bộ phim đi đúng lộ trình thành công như những chuyên gia? Hay bạn chỉ là diễn viên quần chúng, tô điểm cho bộ phim của người khác? Dù là thế nào đi nữa các bạn cũng không nên chọn làm khán giả, chỉ mải xem mà bỏ quên đi mất bộ phim đời mình mà không một ai có thể thay thế.
Chung một điều kiện, 2 ngã rẽ
Sinh ra trong một gia đình có điều kiện tốt, ba mẹ học thức cao, được sự đầu tư từ gia đình về ngân hàng tình cảm, học tập văn hóa, năng khiếu đến những hoạt động kỹ năng tại những môi trường tốt nhất, cậu viết tiếp cuốn phim đời mình bằng cách đi đúng lộ trình do gia đình đã định hướng, 12 năm đứng trong top 3 toàn trường, thủ khoa đầu vào 2 trường đại học lớn tại TP.HCM, học cùng lúc 2 trường và nắm bảng vàng danh giá trong ngày tốt nghiệp, hiện tại đang làm hỗ trợ công nghệ tại một công ty nước ngoài với mức lương nhiều người mơ ước.
May mắn sinh ra tại “vạch đích”, cậu không chỉ có gia đình, mà cả một dòng họ bề thế, điều kiện thuận lợi cho cậu nhiều vô số kể, sống trong nhung lụa. Ba mẹ là doanh nhân nên phải thường xuyên công tác tại nước ngoài, gửi cậu cho ông bà chăm từ năm lên 6. Ở độ tuổi cái gì cũng thích, vì có điều kiện nên ông bà cái gì cũng chiều, dần cậu trở nên khó chiều, ỷ lại, dựa dẫm, mọi việc trong nhà từ ga giường đến từng bữa ăn của cậu luôn có chị giúp việc làm và ông bà lo, cậu không phải động tay vào. Từ những thiếu thốn ngân hàng tình cảm và sự yêu chiều của ông bà dư giả vật chất đã khiến cậu mắc tâm lý và trượt dài trong những thói quen xấu.
Biết trước đoạn kết có phải là sự may mắn?
Đoạn đầu phim chắc chắn rằng bạn các bạn sẽ không được viết. Vì đơn giản các bạn không phải là người quyết định xuất phát điểm cho mình. Nếu sinh ra ở hoàn cảnh, điều kiện thiếu thốn (vật chất, tình cảm…) bạn sẽ viết tiếp kịch bản cho phim đời thế nào nhỉ?
Có nên hay không việc chúng ta viết cái kết sớm cho bộ phim đời ta bằng những cái chết lãng nhách? Chết vì chính sự bồng bột, thử thách bản thân quá mức giới hạn? Hay bạn sẽ chọn sống một cuộc đời trọn vẹn để bộ phim của riêng bạn có được một kết cục đẹp đẽ.
Tất cả, sau cùng đều chỉ lựa chọn nằm trong tay ta, là diễn viên chính, là vai quần chúng, vai phụ hay sẽ mãi mãi đứng bên lề cuộc sống để xem những thước phim vinh quang của mọi người? Tôi tin những học trò của tôi sẽ luôn đủ tỉnh táo trong một năm mới đang tới và nhiều năm sau nữa để đưa ra lựa chọn sáng suốt nhất cho cuốn phim đời mình.
Thầy Nguyễn Thành Long